Saturday, 21 October 2006

Ven sườn núi


Ven sườn núi
Dọc đường tôi đi
Lá tre chạm vào nhau rất khẽ...
Xa người thương
Lòng tôi không nhẹ...

Cả tượng Thánh nhiều khi
Người ta cũng sờ tay, ve vuốt
Thế mà cô bảo tôi
"Em có chồng rồi
Không được chạm vào em, có tội!"

Cả trong những lời nói dối
Sự thật đôi khi vẫn có ít nhiều
Quả tình em nói không yêu
Nhưng anh tin!
Có thể em vẫn yêu một tí...

Mới mùa xuân
Những cánh hoa Anh đào
Đã rơi lặng lẽ
Thế mà anh ước mơ có thể
Hái hoa trang điểm cho em.

Ừ thì em
Hoàn toàn không yêu anh
Nhưng hoa Taliban
Đẹp thế trên cành
Lẽ nào em không đến ngắm?!

Tình yêu của anh
Như cây cỏ kia mãi xanh
Em có cắt, có làm gì cũng vậy
Cỏ vẫn ra chồi non.

(Thơ cổ Nhật Bản)

0 comments:

Post a Comment