Sunday, 22 October 2006

Không còn ai yêu anh như em đã yêu anh


Không còn ai yêu anh như em đã yêu anh
Anh cứ đi tìm nếu không tin như thế
Trên đời này lắm kẻ cũng yêu đương
Cũng vương vấn vào trong vòng tình ái
Cũng hờn ghen cũng đêm ngày khắc khoải
Như em của ngày xưa
Nhưng không thể tìm được một giọt mưa
Trong muôn ngàn giọt mưa rơi trên đất
Như tình em là duy nhất
Không một ai có thể yêu anh hơn
Sao có thể mặc kệ em van lơn
Mà ngoảnh mặt như tim anh bằng đá ?
Sao có thể buông lời dối trá
Làm tan nát một mảnh tim cuồng

Anh hãy đếm những giọt lệ em tuôn
Xem thử có nhiều hơn là nước biển
Anh nhìn lại những vai tuồng đã diễn
Xem khán giả nào trung thành hơn em ?

Nếu có lúc anh gọi ngày là đêm
Thì em tin như chính điều chân lý
Mỗi lời anh là một bài sấm ký
(Dù ngược đời kiểu như .... mặt trời mọc hướng Tây)
Em vẫn biết đời có trả có vay
Sao anh nhận mà chưa hề trả lại ?
Rồi từng đêm em một mình độc thoại
Nhại giọng anh để tự nói yêu em

Yêu lắm rồi vẫn muốn yêu thêm
Cho anh hiểu tình yêu là có thực
Cảm xúc này chưa hề vẩn đục
Mà sao anh lại có thể khinh chê ?
Tình yêu này không phải một cơn mê
Sao anh nghĩ sẽ có lần em thức
Sao anh nghĩ sẽ có lần ray rứt
Tiếc nuối mốt lần trao

Anh vẫn là vị vua ở trên cao
Quỳ dưới đất em xưng mình tỳ nữ
Lòng tự kiêu biến anh thành bạo chúa
Em nhún nhường dâng tình cả hai tay
Khối tình đắm say
Trao người không lấy
Anh cứ đi tìm để thấy
Không một ai yêu anh như em đã yêu anh !

(Khuyết danh)

0 comments:

Post a Comment