This is default featured slide 1 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 2 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 3 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 4 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 5 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

Thursday, 26 October 2006

Chúng mình xa nhau đã mấy mùa hoa sữa


Chúng mình xa nhau đã mấy mùa hoa sữa
Người ta bảo rằng con trai hay quên
Có lẽ nào anh lại quên em
Cô bạn gái của anh ngày xưa ấy

Những ngày xưa ấy
Tiếng ve ran, tiếng hè nồng cháy
Đường đến trường thơm hoa hoàng lan
Mái tóc học trò em cắt ngang vai
Trang vở mới chép bài thơ nho nhỏ
Tình yêu đến bất ngờ như làn gió
Vụng về nhưng biết nói cùng ai

Buổi tan trường hai đứa đứng lặng im
Nghe trên cao thành phố đã lên đèn
Ngân nga tiếng chuông nhà thờ Cửa Bắc
Em cứ cười hoài trong đôi mắt đen ...

Tuổi học trò hay mơ ước, hay quên
Nghĩ về tương lai như giáo điều tín ngưỡng
Nhìn cuộc đời qua kính màu suy tưởng
Chỉ một màu hy vọng, rất xanh

Sao bấy giờ em lại cứ nhìn anh
Để đến nỗi bây giờ anh phải nhớ
Nào ai biết tình yêu là đau khổ
Và cuộc đời đâu chỉ có màu xanh.

(Khuyết danh)

Em chỉ là ngọn cỏ mong manh


Em chỉ là ngọn cỏ mong manh
E ấp mọc trên đoạn đường đầy gió
Anh đến mang tình yêu qua lối nhỏ
Vướng vào hồn em

Em chỉ là ngọn cỏ vô danh
Mang yếu đuối của một thời nông nổi
Anh đi qua đời em những dấu chân để lại
Lòng chợt buồn vu vơ

Từ bao giờ em đã biết làm thơ
Trong bài thơ em mùa thu bật khóc
Anh gió thoảng lạnh se về trên tóc
Em hóa vàng khi đông ghé chân sang.

(Khuyết danh)

Nếu biết trước không thể là của nhau


Nếu biết trước không thể là của nhau,
Em sẽ chẳng bao giờ làm thơ nữa
Trong câu chữ em, anh làm ngọn lửa
Em ấp lòng, đi hết đêm thâu

Nếu đã không là của nhau
Làm sao em che anh nổi
Bàn tay em đan, ngăn sao mùa gió thổi

Nếu biết không là của nhau
Em sẽ chẳng làm thơ nữa
Để anh không là lửa.
Em sẽ chẳng rùng mình
Khi lửa tắt trong đêm.

(Khuyết danh)

Ta hái cho em nhành hoa thạch thảo


Ta hái cho em nhành hoa thạch thảo
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
Chúng ta sẽ không tao phùng được nữa
Mộng trùng lai không có ở trên đời
Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi
Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó...

(Bùi Giáng)

Sunday, 22 October 2006

Sấm tàn mưa ướt sũng cánh nhài khuya


Sấm tàn mưa ướt sũng cánh nhài khuya
Đêm nay trời giông bão
Em nghe ngoài ô cửa
Một tình yêu vừa trượt ngã rồi

Chẳng thể gói tình yêu bằng chiếc áo tơi
Bong bóng hoá con thuyền không bến đợi
Thở phập phồng ngực đêm đang hờn dỗi
Khóc một mình mưa ơi

Ví dụ bây giờ nơi ấy xa xôi
Anh choàng chiếc áo tơi về lối cũ
Con dế bất thường nơi ngực em đã ngủ
Không tiếng gáy nào rền rĩ trong sương

Ký ức em nhoè ướt một con đường
Mưa đổ nước những ổ gà óc ách
Bước thấp bờ cao
Thể nào yên ả được
Trượt ngã tình yêu ,
em cài then cửa trước
Đêm nay mưa gió đầy trời
Anh chẳng bao giờ khoác áo tơi
Về kịp nữa

Và mùa thu sang tàn đêm thức đợi
Mắt em giông gió một đời.

(Khuyết danh)

Em trở về quán cũ thân quen


Em trở về quán cũ thân quen
Tìm đến chỗ ngồi kỷ niệm
Vết café loang lổ mặt bàn…

Ở một nơi nào đó trong tâm hồn
Những điều ngỡ đã ngủ yên
Bỗng cựa mình thức dậy
Cánh ngọc lan vương vãi trên sân
Cũng làm em nhớ lại
Ngày xưa… Ngày xưa… Mình yêu nhau…

Nắng buổi chiều hờn dỗi trốn đi đâu
Giấu biệt hơi ấm một thời từng cảm nhận
Rồi nắng cũng tắt thôi
Có gì mà trách hận
Nắng làm sao giữ nổi bóng người !

Nợ nần gì gió khéo trêu ngươi
Đi qua bao nẻo đường
Mà cứ trả mãi về em tiếng cười anh dạo ấy
Mỏi chân rồi gió ơi người có thấy
Hạnh phúc xa hoa một cách đau lòng ?

Liệu bây giờ anh còn nhớ gì không
Có thóang nghĩ về em có sống cùng kỷ niệm?
Tình yêu vốn buồn như là định mệnh
Định mệnh buộc chúng mình xa nhau…

Chờ đợi quá lâu
Tách café nguội ngắt !
Thôi về thôi, nắng đã tắt thật rồi...

(Khuyết danh)

Nếu có ngày


Nếu có ngày
Biết đâu anh quên
Một mình em trông nắng vàng qua cửa
Cà phê nguội và đắng như lời hứa
Lơ đãng chao rơi mảnh lá không cành...

Nếu có ngày
Em soi vào mắt anh
Không tìm thấy mắt em trong đó nữa
Không còn thấy nồng nàn ánh lửa
Lạnh lẽo vắng câm cánh cửa khóa lòng.

Nếu một ngày
Bất chợt bão giông
Bất chợt kẻ lữ hành đơn độc
Lỡ chuyến xe sau cùng
Giữa con đường dài dặc
Có thể khóc cùng mưa
Hay tự hát trong lòng
Giông bão tan tành điều ta hằng mong
Nhưng hứa hẹn cầu vồng đâu đó
Cho những trái tim không hề run sợ
Không đổi thay màu trước mọi tai ương.

(Khuyết danh)

Trên hành trình đi tìm một nửa của đời mình


Trên hành trình đi tìm một nửa của đời mình
Em gục ngã trước cột mốc mang tên anh
Sự gục ngã không thể nào biết trước

Người ta bảo có cột mốc thứ 99
Thì sẽ có cột mốc thứ 100
Con người phải luôn cố tiến
Còn em chẳng thể nhích nổi thân mình
Những cột mốc mang tên người và mang số trên lưng
Lẽ nào lại giống nhau đến vậy?

Em lắng nghe những điều anh nói
Về cái không duy nhất ở trong đời
Về niềm tin, về số phận mỉm cười
Nhưng xin anh đừng bắt em
Quên cái em tìm
Quên điều em nghĩ
Tôi được là tôi trở thành đáng quý

Có thể rồi em sẽ từ bỏ cuộc hành trình
Hạnh phúc là điều khó nắm bắt
Có thể rồi ngọn-nến-em sẽ tắt
Ánh sáng thuộc về hôm qua
Có thể buồn nhưng sẽ cất lên bài ca
Là bằng chứng một thời trong em tồn tại
Cám ơn cuộc đời những khổ đau cùng em đi mãi
Thách thức em là ai?

(Khuyết danh)

Không còn ai yêu anh như em đã yêu anh


Không còn ai yêu anh như em đã yêu anh
Anh cứ đi tìm nếu không tin như thế
Trên đời này lắm kẻ cũng yêu đương
Cũng vương vấn vào trong vòng tình ái
Cũng hờn ghen cũng đêm ngày khắc khoải
Như em của ngày xưa
Nhưng không thể tìm được một giọt mưa
Trong muôn ngàn giọt mưa rơi trên đất
Như tình em là duy nhất
Không một ai có thể yêu anh hơn
Sao có thể mặc kệ em van lơn
Mà ngoảnh mặt như tim anh bằng đá ?
Sao có thể buông lời dối trá
Làm tan nát một mảnh tim cuồng

Anh hãy đếm những giọt lệ em tuôn
Xem thử có nhiều hơn là nước biển
Anh nhìn lại những vai tuồng đã diễn
Xem khán giả nào trung thành hơn em ?

Nếu có lúc anh gọi ngày là đêm
Thì em tin như chính điều chân lý
Mỗi lời anh là một bài sấm ký
(Dù ngược đời kiểu như .... mặt trời mọc hướng Tây)
Em vẫn biết đời có trả có vay
Sao anh nhận mà chưa hề trả lại ?
Rồi từng đêm em một mình độc thoại
Nhại giọng anh để tự nói yêu em

Yêu lắm rồi vẫn muốn yêu thêm
Cho anh hiểu tình yêu là có thực
Cảm xúc này chưa hề vẩn đục
Mà sao anh lại có thể khinh chê ?
Tình yêu này không phải một cơn mê
Sao anh nghĩ sẽ có lần em thức
Sao anh nghĩ sẽ có lần ray rứt
Tiếc nuối mốt lần trao

Anh vẫn là vị vua ở trên cao
Quỳ dưới đất em xưng mình tỳ nữ
Lòng tự kiêu biến anh thành bạo chúa
Em nhún nhường dâng tình cả hai tay
Khối tình đắm say
Trao người không lấy
Anh cứ đi tìm để thấy
Không một ai yêu anh như em đã yêu anh !

(Khuyết danh)

Saturday, 21 October 2006

Khúc giao mùa


Khúc giao mùa

Khúc tiễn mùa em hát
Một dòng sông lênh lang
mùa trôi vàng bóng nước
Khúc tiễn người - mối tình đầu
gió và hoa sữa thôi lang thang
Khóc cho mùa vụng dại
anh và em
hun hút con đường không còn ai chờ đợi
Mùa đi
người đi
Em thương nụ cười vu vơ trong gió
Em thương đôi chân chiều nay dừng quán vắng
buông câu hát riêng mình
lạnh buốt...mùa đông.

(saobien093)

Ven sườn núi


Ven sườn núi
Dọc đường tôi đi
Lá tre chạm vào nhau rất khẽ...
Xa người thương
Lòng tôi không nhẹ...

Cả tượng Thánh nhiều khi
Người ta cũng sờ tay, ve vuốt
Thế mà cô bảo tôi
"Em có chồng rồi
Không được chạm vào em, có tội!"

Cả trong những lời nói dối
Sự thật đôi khi vẫn có ít nhiều
Quả tình em nói không yêu
Nhưng anh tin!
Có thể em vẫn yêu một tí...

Mới mùa xuân
Những cánh hoa Anh đào
Đã rơi lặng lẽ
Thế mà anh ước mơ có thể
Hái hoa trang điểm cho em.

Ừ thì em
Hoàn toàn không yêu anh
Nhưng hoa Taliban
Đẹp thế trên cành
Lẽ nào em không đến ngắm?!

Tình yêu của anh
Như cây cỏ kia mãi xanh
Em có cắt, có làm gì cũng vậy
Cỏ vẫn ra chồi non.

(Thơ cổ Nhật Bản)

Em có khóc đâu anh


Em có khóc đâu anh

Em có khóc đâu anh!
Đó là nụ cười tan ra đấy chứ!
Một nụ cười quay quắt ..
Một nụ cười dai dẳng niềm đau ..

Có gì phải buồn khi chẳng đến được với nhau
Tình yêu có thật nhưng mong manh quá
Giữa cuộc đời ngổn ngang giông tố
Trái tim em không đủ sức đối đầu ...

Rồi thời gian sẽ qua đi
rất nhanh
Anh sẽ có những mối tình nồng nàn khác
Chỉ có em khi thu về man mác.
Phút cô đơn em lặng lẽ mỉm cười ...!!!

(seasandpt)

Friday, 20 October 2006

Em không thể nói lời từ biệt




Em không thể nói lời từ biệt

Em không thể nói lời từ biệt
Như vung tay ném đá qua trời
Nơi ta đứng
Mùa thu ngơ ngác
Đám cúc hoa óng ả xanh ngời

Bài hát cũ
Con đường xưa anh hát
Gió giận nhau, đi mãi không về
Đám lá nép vào nhau
Buồn xơ xác
Ngã xuống mặt đường chiếc bóng tái tê..

Câu thơ rơi như lá vàng trên đất
Khẽ cuốn theo gót gió la đà
Cửa đóng mở ngôi nhà hạnh phúc
Như đón em vào
Lại đuổi em ra...

Em không thể nói lời từ biệt
Giọt thu rơi vỡ tan tành
Anh nhìn kìa,
Muôn ngàn chiếc lá
Chỉ run run
Lặng lẽ
Xa cành...

(Đào Phong Lan)

Tuesday, 17 October 2006

Huyền thoại


Giá được một chén say mà ngủ suốt triệu năm
Khi tỉnh giấc anh đã chia tay với người con gái ấy
Giá được anh hẹn hò
dù phải chờ lâu đến mấy
Em sẽ chờ
như thể một tình yêu ...

Em sẽ chờ
Như hòn đá biết xanh rêu
Của bến sông xa , mùa cạn nước
Cơn mưa khát trong nhau từ thuở trước
Sắc cầu vồng chấp chới mé trời xa ...

Em sẽ chờ anh
Như lúa đợi sấm tháng ba
Như vạt cải vội đơm hoa đợi ngày chia cánh bướm
Như cô Tấm thương chồng từ kiếp trước
Lộn lại kiếp này từ quả thị nhận ra nhau

Em ở hiền
Em có ác chi đâu
Mà trời lại xui anh bắt đầu tình yêu với người con gái khác ?
Có phải rượu đâu mà chờ cho rượu nhạt
Có phải miếng trầu
Đợi trầu dập mới cay ?

Dẫu chẳng hẹn hò
Em cứ đợi , cứ say

Ngâu có xa nhau , Ngâu có ngày gặp lại
Kim - Kiều lỡ duyên nhau
Chẳng thể là mãi mãi ...

Em vẫn chờ
Vẫn đợi
Dẫu chỉ là huyền thoại một tình yêu !

(Đàm Thị Lam Luyến)

Chiều tôi về


5.
Chiều tôi về
Em tô màu vàng ố
Màu bụi đường khô quạnh bóng trăng
Đường ngả màu
Bóng trăng vò võ
Em có chờ
Rêu sạm trong đêm?

6.
Màu tối mù lan vách đá
Nhớ mênh mông đôi mắt giã từ
Rồi đi biệt
Để hờn trên đỉnh gió
Ta ở đâu?
Cánh mỏng phù du.

7.
Chung trà đã lịm khói
Hàng chữ vẫn nối dài
Thế sự chùm hoa dại
Ủ mờ con mắt cay.

(Khuyết danh)

Niệm khúc buồn


Niệm khúc buồn

Xa em rồi con phố chợt dài thêm
Ly cà phê bỏ mấy đường cũng đắng
những tờ lịch trên tường im lặng
Tôi ngẩn ngơ nghe ngày tháng đi về.

Xa em rồi căn phòng nhỏ buồn ghê
Tiếng guitar chợt não nề, day dứt
Nhật kí ngủ quên giữa bộn bề giấy mực
Tôi trói hồn tôi vào cõi âm thầm

Xa em rồi lòng muốn nói thành câm
Không thốt nổi dù một điều nhỏ nhắn
Có chút cô đơn đọng vào sâu thẳm
Tôi chợt loay hoay tìm lại chính mình.

Xa em rồi đời bỗng buồn tênh
Tôi - Thuyền nhỏ dập dềnh không bến đỗ
Yêu là niềm vui? Yêu là đau khổ?
Xe cát dã tràng - Muôn kiếp hoài công

Em đến rồi đi, như có rồi không
Nỗi trống vắng ngủ giữa lòng chợt thức
Có một tình yêu ngọt ngào thuở trước
Lặng lẽ đi hoang ngày ấy chưa về.

(Võ Trung Hiếu)

Chông chênh


Chông chênh

Có một ngày ta mất nhau
Cơn lốc cuộc đời hút em vào gió bụi
Ta cuộn mình đơn độc
Vật vã lòng trong cơn khát đam mê

Thổn thức đông về
tê buốt bờ vai
Câu thơ cõng ta nửa đời hụt hẫng
Đã bao lần ta ôm đàn nắn phím
Chuốt muộn phiền đến bật máu bàn tay

Không giữ nổi em giữa cung trầm dấu lặng
Làm sao ta ru ta
Khi chuỗi ngày quá khứ
Rong rêu còn chưa xóa hết đời nhau
Có bao giờ em ngoảnh lại phía sau
Ta tát cạn cả đời ta trong miền dâu bể
Trán hằn lên nghìn dấu hỏi
Vẫn không hiểu nổi
Trên tay em - tại sao vầng trăng vỡ?

Chiếc lá cuối thu nhuốm lên màu lửa
Không làm ta ấm lúc chiều đông
Ta chưng nắng cất vào khoảng trống
Đã bao mùa ủ men
Nắng vàng lên nỗi nhớ
Trái tim ta cũng quên điều nặng nợ
Trăng khuyết tròn …
Đêm vẫn cứ chông chênh.

(Khuyết danh)

Sunday, 15 October 2006

Trời chẳng nắng chẳng mưa


Trời chẳng nắng chẳng mưa
Chỉ vừa mầu mây. Con gái
Mối tình tôi trôi qua thời vụng dại
Nhí nhố một thời chẳng dám gọi tình si

Thời gian trôi đi
Anh đi về một nơi phương xa biền biệt
Chỉ có mùa, gió trăng và sao biết
Tôi đứng lại ở nơi này, mắt vẫn mãi chờ mong

Thời gian trôi đi
Nào ai nỡ lấy chồng
Thế mà ở bên kia
Có người gửi thiếp sang bên này : " Tôi cưới vợ
Khi đi bà nhớ
Dắt theo thằng chồng chưa cưới , biết không ? "

Tôi đơn côi đi giữa những cánh đồng
Mênh mông quá : gió , cỏ hoa và kỷ niệm
Trăng vỡ oà thành mắt xưa xanh biếc
Kỷ niệm vỡ rồi....ngàn mảnh trắng trên sông.

(lovelytulip)

Gửi thương nhớ


Gửi thương nhớ

(Thương tặng Tequyla)

Tháng mười đến rồi
Thu trong vắt bên hiên
Từng làn gió dụi vào em nũng nịu
Heo may dịu dàng nghe thương sao lối hẹn
Có một người ngồi đó đợi mùa qua ....

Em viết bài thơ cho thời ấy , chưa xa
Những con đường không còn bình yên nữa
Những chiếc lá rớt vai gầy bên cửa
Thu nằm nghiêng trên thảm cỏ úa màu

Em thu mình trong góc phố thật sâu
Nghe heo may thở than lời ước hẹn
Từng đôi tình nhân vẫn bên nhau bẽn lẽn
Tự hỏi lòng mình : Anh ở nơi đâu

Mùa nhen những giọt buồn trong ánh mắt nâu
Để mưa thả mình làm ướt nhèm mái tóc
(Có một người hôm qua còn đứng khóc
Vì quặn lòng thương nhớ một người đi )

Em lại đi về
Con phố cũ buồn ghê
Dù sao cũng chưa qua thời nông nổi
Tháng mười thật dịu dàng và em còn mãi đợi
Anh có về làm bạn với heo may ???

12.10

(Cục gạch)

Cơn gió thổi ngoài hiên cửa


Cơn gió thổi ngoài hiên cửa
Gieo nỗi nhớ…
Chơi vơi!
Con thuyền mùa thu trôi
Mang anh đi
Lặng lẽ!
Hương hoa sữa còn nồng nàn trên cổ
Ôm lấy bờ vai bảng lảng hoàng hôn
Ai rời xa bỏ lại một ngày buồn,
mang theo trái tim ai đi giấu…
Sóng mắt nhìn long lanh
Nắng chiều thu tàn tạ…
Bóng chiều chẳng chịu buông, cứ muốn níu mây trôi vội vã
Anh ra đi không một lời từ tạ, sao lại nỡ trách em vô tình.

(Khuyết danh)