Sunday, 9 April 2006

Tháng tư về


Tháng tư về
Trời vẫn mưa lê thê
Cây khế ngoài sân
ủ ê bên hiên nhỏ
Căn gác ngủ yên
không còn ai đưa tiễn
với chiếc hôn mê mải hôm nào ..

Chào những cơn mưa tháng tư
mang nặng nỗi truân chuyên
mưa luyến tiếc chi một mùa đông đã chết
ngày vẫn ngắn và đêm dài thê thiết
Thành phố sương mù chẳng tiễn biệt mùa đông.

Giấc ngủ nửa đêm
hằn sâu những ngóng trông
Cơn mưa tháng tư
nhạt nhòa bao mong đợi
dĩ vãng đôi môi,
bỏ rơi nơi cuối phố
theo dấu bóng mặt trời, em mỏi mệt tìm anh..

Những cơn mưa tháng tư
chảy loanh quanh giữa long đong
như những con sông chở mưa
qua giông bão
bao thao thức, bao chập chờn, hư ảo
thương nhớ mãi đi về trên những cơn mê.

Ngồi ngắm những hạt mưa rơi say mê
như người ta ngắm bao ngày xưa cũ
những kỉ niệm, những niềm yêu ấp ủ
Anh nói với em
mưa đang khóc cho mình

Nước mắt của một người như hạt mưa lung linh
Đời có bao người lệ rơi mà mưa triền miên thế
Chuyến tàu cuối tiễn nhau ngơ ngác
Em lại đi về dưới nước mắt tháng tư.

(Tâm Carbon)

0 comments:

Post a Comment