Cuộc sống diệu kì
''Cuộc sống diệu kỳ...bạn có tin không?''
Chúng mình bắt đầu yêu nhau như thế
Dẫu biết rằng bây giờ anh vẫn nhớ
Nhưng sẽ một ngày anh cũng quên đi?
Như nắng vàng gõ cửa sáng tháng tư
Anh gửi cho em khi mình còn xa cách
Để bây giờ bắt đầu mùa rét
Gió lạnh một mình, em nhận nắng ở đâu ?
Mấy chục ngày có phải là lâu,
Để một đời đủ cho mình quên hết?
Nhưng biết đâu những thương yêu tha thiết
Ngày mai thôi cũng đã xa rồi...
Sao anh chẳng cùng em đi đến cuối con đường?
Như anh nói có niềm tin qua những ngày gian khó,
Như '' đôi dép'' trong bài thơ cũ
Như chúng mình từng nuôi những ước mơ...
Người ta nói đi với nhau trong mưa
Sẽ yêu nhau và bên nhau mãi mãi
Chúng mình gặp mưa cả ngay những ngày nắng
Mà sao lại mất nhau ?!
Anh nói rằng sẽ sống cùng nỗi đau
Nhưng chẳng có nỗi đau nào đau mãi
Anh sẽ gặp một người con gái
Rồi sẽ nhìn say đắm hơn nhìn em
Rồi sẽ yêu thương hơn cả những yêu thương
Mà anh nói chẳng bao giờ đánh mất...
Mối tình đầu cuối cùng anh cũng chẳng đi hết
Để em một mình dỗ dành những ước mơ
Anh từ bỏ hay chúng bỏ anh đi?
Mà ở lại cùng em và khóc
Những điều kỳ diệu cũng nằm lăn lóc
Cuộc sống chẳng cần đến nữa , phải không anh?
(Lan Maika)
0 comments:
Post a Comment