Hôm nay về qua bãi cỏ ngày xưa
Trước sân ngôi nhà có ô cửa màu xanh thắm
Kí ức đổ mưa
nhớ một ngày thương lắm
Anh nắm tay em suốt dọc đường dài..
Vẫn ngôi nhà mái ngói trải trăm năm
Hàng rào gỗ thô
xô lối đi khô sỏi
Hoa cúc như mơ nở bên thềm mệt mỏi
Cuộc tình đầu vội vã tựa mùa thu
Hai đứa xa nhau cho đến tận bây giờ
Bức tranh hoa vàng đợi anh trong dang dở
Thương nhớ vô biên nhạt màu dĩ vãng
Xa cách phủ mờ quên lãng không tên
Tình cờ đến rồi tình cờ đi
Anh để lại gì ngoài nỗi đau âm ỉ
Em chẳng giữ gì ngoài cơn mưa li biệt
đẫm một vị tiếc thương
Con đường anh từng bước bên em
Vẫn nằm đây trong lòng phố vắng
như lời nhắn trong một câu hát
« Khi thấy buồn em cứ đến chơi »….
Anh có còn nhớ nơi ấy không anh ??
(Tâm Carbon)
0 comments:
Post a Comment