This is default featured slide 1 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 2 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 3 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 4 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 5 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

Sunday, 30 April 2006

Ăn năn


Ăn năn

Tình ơi
đã lỡ dỡ rồi
làm sao quay lại từ đầu được đây

Em gây tội lỗi cho người
Sao người không trách nửa lời người ơi

Kiếp này hay đến kiếp sau
Thì âu cũng đã không qua nhịp cầu

Một lời hứa, một tấm lòng
một câu xin lỗi cả đời em mang

Em mang món nợ với người
Em mang món nợ ân tình nhân gian

Trăm năm lời nói đá vàng
Em xin trả hết cho người kiếp sau

Thời gian như nước dưới cầu
Người nay như bóng chim câu giữa trời
Cầu mong giữa cõi tình đời
Người luôn hạnh phúc trọn đời người ơi..

(Tâm Carbon)

Friday, 28 April 2006

Hà Nội ngày em về


Hà Nội ngày em về

Hà Nội ngày em về
Chẳng còn ai chờ nữa
Cơn mưa chiều vội vã
Chẳng lất phất như xưa
Nắng chẳng hồng buổi trưa
Cho má em ửng đỏ
Bài thơ giờ dang dở
Góc phố gầy hơn xưa...
Anh đã nói yêu chưa?
Hay vẫn lạnh lùng thế?
Em muôn đời ngốc nghếch
Hết một thời say mê!

Hà Nội ngày em về
Tiếng guitar lại nhắc
" Don't cry" làm em khóc
Anh một ngày khác xưa,
Nirvana- chiều mưa
Anh ôm đàn ngồi hát
Thêm cái cười kẻ khác
Bây giờ thành nỗi đau!
Bây giờ mình bên nhau
Hay xa xôi cũng thế
Chẳng bao giờ còn nữa
Tối Hà Nội lang thang...
Quán Rock càng vắng hơn
Rồi một ngày đóng cửa!

... Bạn bè không hỏi nữa
Hai đứa mình ngày xưa...

06/9/03

(Lan Maika)

Nhớ Hà nội


Nhớ Hà nội

Hà Nội bây giờ gió lạnh rồi em
Hoa sữa lại rơi dọc con đường nhỏ
Mưa vẫn thế, vẫn lâm thâm phố cổ
Chuông nhà thờ Cửa Bắc ngân nga...

Hà Nội mùa này ai đó đi xa
Mẹ đan áo nghe gió mùa đông bắc
Bố tan làm đêm đông lạnh ngắt
Bỗng viết đôi dòng " Hà Nội của con..."

Những mái nhà , những ô cửa đêm đêm
Dịu dàng cháy niềm thương yêu, trăn trở
Trời xanh thế chắc là đang nhớ
Một vì sao ngân ngấn sáng hôm nào!

Phố ba hàng cây vẫn nắng gió lao xao
Bạn cũ đi qua đôi người còn nhắc
Em bây giờ ở nơi nào xa lắc
Cổ tích một thời...có lúc nhớ quên?

Tiếng guitar là dĩ vãng dịu êm
Đôi câu hát bạn bè nơi quán xá
Em đứng lặng một ngày nổi gió
Có một người bất chợt bỏ em đi...

Em vẫn nhớ sấu rụng đường Tràng Thi
Tiếng chuông buồn phía chùa Trấn Võ
Nhớ chợ hoa, nhớ Tây Hồ lộng gió
Nhớ sắc hoa đào thắm đỏ rồi lại phai!

Bưu điện Bờ Hồ, em hò hẹn ai
Kem Tràng Tiền tối mùa hè lạnh mát
Viên đá nhỏ làm quà ai quên mất
Em vẫn giữ riêng mình trên suốt dọc đường đi...

Em vẫn nghe những thương yêu thầm thì
Từ những đêm xanh, từ Hà Nội xa lắm
Áo len cài trên đường đi vội vã
Hà Nội mơ màng, em nhớ mẹ trong tim!
... Hà Nội bây giờ gió lạnh rồi em!

10/03

(Lan Maika)

Anh nói rằng mình sẽ cố quên đi


Anh nói rằng mình sẽ cố quên đi

Anh nói rằng mình sẽ cố quên đi
Em cất kỹ bức ảnh nụ cười còn mới
Không một dấu hỏi,
Kết thúc một cuộc tình.

Anh để em bước tiếp một mình
Bên này mùa đông bắt đầu lạnh lắm
Những thương yêu của mùa hạ say đắm
Chẳng đủ làm em ấm được đâu anh!

Hai năm ...năm năm... rồi sẽ rất nhanh
Nhưng chẳng còn ai đếm ngày gặp mặt
Hạnh phúc giản đơn, ước mơ bé bỏng
Chẳng có chỗ nào trong cuộc sống mong manh.

Niềm tin đánh mất, ước nguyện không thành
Anh lang thang giữa dòng người vội vã
Em trở lại những tháng ngày lặng lẽ
Kỷ niệm rơi dần vào ngăn chứa lãng quên...

Trong đêm tối những vì sao không tên
Như lời chia tay viết bắng nước mắt
Ở nơi đó, Hà Nội xa lắc
Anh có nhìn trời và nhớ đến em ?

(Lan Maika)

Cuộc sống diệu kỳ


Cuộc sống diệu kì

''Cuộc sống diệu kỳ...bạn có tin không?''
Chúng mình bắt đầu yêu nhau như thế
Dẫu biết rằng bây giờ anh vẫn nhớ
Nhưng sẽ một ngày anh cũng quên đi?
Như nắng vàng gõ cửa sáng tháng tư
Anh gửi cho em khi mình còn xa cách
Để bây giờ bắt đầu mùa rét
Gió lạnh một mình, em nhận nắng ở đâu ?
Mấy chục ngày có phải là lâu,
Để một đời đủ cho mình quên hết?
Nhưng biết đâu những thương yêu tha thiết
Ngày mai thôi cũng đã xa rồi...

Sao anh chẳng cùng em đi đến cuối con đường?
Như anh nói có niềm tin qua những ngày gian khó,
Như '' đôi dép'' trong bài thơ cũ
Như chúng mình từng nuôi những ước mơ...
Người ta nói đi với nhau trong mưa
Sẽ yêu nhau và bên nhau mãi mãi
Chúng mình gặp mưa cả ngay những ngày nắng
Mà sao lại mất nhau ?!
Anh nói rằng sẽ sống cùng nỗi đau
Nhưng chẳng có nỗi đau nào đau mãi
Anh sẽ gặp một người con gái
Rồi sẽ nhìn say đắm hơn nhìn em
Rồi sẽ yêu thương hơn cả những yêu thương
Mà anh nói chẳng bao giờ đánh mất...

Mối tình đầu cuối cùng anh cũng chẳng đi hết
Để em một mình dỗ dành những ước mơ
Anh từ bỏ hay chúng bỏ anh đi?
Mà ở lại cùng em và khóc
Những điều kỳ diệu cũng nằm lăn lóc
Cuộc sống chẳng cần đến nữa , phải không anh?

(Lan Maika)

Bắt đầu nhớ, bắt đầu thương và bắt đầu từ giã


(Bắt đầu nhớ, bắt đầu thương và bắt đầu từ giã ....)

Em lại một mình như chưa từng có anh
Ô cửa màu xanh suốt một đời đóng cửa
Bao hy vọng giờ thành con sóng nhỏ
Đập hai đứa mình rồi thành bọt tan đi…
Chúng mình từng tin cuộc sống diệu kỳ
Như tấm bưu thiếp trước thềm nhà trong ngày sinh nhật
Như phong thư hôm qua còn chứa đầy hạnh phúc
Để bây giờ xếp lại thành nỗi đau!
Câu chuyện chúng mình không có kẻ đến sau
Không có chia tay ,hờn ghen nông nổi
Chỉ số phận có điều gì giận dỗi
Bắt chúng mình mất nhau…
Em không biết phải bắt đầu từ đâu
Để quên anh đi như chúng mình từng hứa
Nước mắt em tưởng chừng không còn nữa
Mà vẫn trào khi nghĩ về anh
Em còn lại một mơ ước không thành
Một nỗi nhớ và niềm tin đã mất
Còn lại cho anh chỉ là câu hát
'' Chẳng còn gì nguyên vẹn…’’phải không anh?
Em vẫn ngồi bên cửa sổ những đêm rất xanh
Để thấy vì sao có khuôn mặt anh trên đó
Ngôi nhà của em trong ước mơ bé nhỏ
Cả một đời sẽ chẳng thể có anh
Ở đâu đó mùa hạ đến rất nhanh
Nhưng chúng mình chẳng thể nắm tay nhau như bao người trên phố
Chẳng thể nói ''anh- em''dịu dàng qua hơi thở
Như câu chuyện buồn em viết dở dang
Anh từng bảo em một bình minh có những ánh nắng vàng
Nhưng em sẽ nắm tay ai qua những ngày tăm tối ?
Câu thơ em viết sẽ chẳng còn ai hỏi
Chẳng còn những câu '' vui vẻ như nhảy nhót ''mà anh nói hôm xưa
Chẳng còn nữa những phút giây vui đùa
Bởi hai đứa biết cuộc đời rất thật
Như dòng máu chảy trong chúng mình từng ngày rần rật
Em chẳng bao giờ muốn nhắc đến đâu anh!

Rồi thời gian sẽ qua rất nhanh
Ai cũng có một cuộc đời rất khác
Một người để yêu thương hơn trăm nghìn người khác
Nhưng chẳng bao giờ chúng mình…phải không anh?

23.5.04

(Lan Maika)

Xộc xệch


Xộc xệch

Sao lại cứ phải trở về
Không ra đi mãi mãi ?
Hay là ở hẳn lại
Cho cuộc đời không còn những cách xa ?

Đường em đi có bao nhiêu ngả
Mà cứ phải về Hà Nội nhỏ nhoi kia ?
Về đếm những hạt mưa
Không còn mềm như tóc người xưa ấy
Về soi gương thấy lại
Một cuộc tình mãi vẫn chưa qua...
Này thì phố phường, này thì chợ hoa
Này ba hàng cây, trường xưa lối cũ
Thỏa mãn chưa những thương yêu ấp ủ ?
Rượu đâu cay bằng nỗi nhớ lên men …

Cả nỗi đau rồi cũng sẽ quen,
Anh nói thế sau những ngày cô độc
Sau những ngày cuồng điên hy vọng
Em về đây rồi,
sao những ô cửa vẫn vàng mắt đợi mong ?
Nước mắt long đong
Tìm chỗ nấp giữa tiếng cười bất chợt
Giữa nụ hôn nhòa nhạt
Chỉ một vị biệt ly …

Đừng nhắc đến một ngày ra đi
Vì cũng giống bao ngày ở lại
Xa cách vô biên, xa cách mãi mãi
Dù vẫn ở nơi này
Vẫn tơi bời nhớ nhau ...

Chẳng còn sông sâu, chẳng có núi lở
Nhưng vẫn còn cách trở
Vẫn những tiếng thở dài , đánh mất ,rồi đi qua.
Thành phố buồn ngồi ngắm những cách xa
Dù có người trở về hay ra đi mãi mãi
Những con đường rộng dài
Đi suốt đời cũng chẳng gặp được nhau ….

(Lan Maika)

Ký ức chẳng xa xôi dẫu Hà Nội xa rồi


Ký ức chẳng xa xôi dẫu Hà Nội xa rồi
Nước hồ Gươm nghiêng cả hè năm ấy
Cái mùa hè hẹn hò như lửa cháy
Cái mùa hè nước mắt thật hơn mưa …
Hai đứa xa nhau suốt cả bốn mùa
Hà Nội em xa bao mùa hoa sữa
Anh về đêm nhớ dịu dàng khép cửa
Để em len vào phút lơ đãng của anh

(Lan Maika)

Thursday, 27 April 2006

Yêu một lần rồi thôi


Yêu một lần rồi thôi
Đã quá mệt mỏi rồi!

Này tôi ơi
Ngồi xuống mà nghỉ ngơi
Vĩnh biệt thời nông nổi
Yêu một lần rồi thôi.

Đời vẫn trôi
sao đổi ngôi buổi sớm
Em giờ tìm được manh chiếu mới
Tinh khôi dứt áo giữa cầu
Ngày mai quần trắng áo hồng
Có kẻ theo chồng bỏ gã đàn ông

Một lần rồi thôi
Dối trá đã sang sông
Ờ thì trong lòng có chút sóng
Sóng rồi tan

Này tôi ơi
Nằm xuống mà nghỉ ngơi
Môi đã không còn nóng
Mắt đã không còn nồng
Gặp nhau dù bối rối
Rồi cũng sẽ qua thôi

(Tâm Carbon)

Wednesday, 26 April 2006

Đến với em


Đến với em

Đến với em
Em vay trời hạn
Em bán trời mưa
Em mua đêm về
Trăng sao em hái làm đèn
Trải mây làm chiếu em mong anh về..

Đến với em
Em mua nghìn nụ hoa quỳnh
Trà thơm em rót quạt tình em đưa..

Đến với em
Sầu đong em giấu trong lòng
Buồn em bắt nhốt
Muộn phiền em che
Để em cười nói với người
Để người cười nói tươi cười với em

Vẽ tô thêm chút má hồng
Rượu nồng em rót
Lời nồng em trao

(Tâm Carbon)

Sunday, 23 April 2006

Anh lặng im


Anh lặng im

Ừ thôi anh về
Ngoài kia trời mưa nổi gió
Bây giờ em là lá cỏ
Bàn tay chơ vơ hứng gió giao mùa.

Ừ thôi anh về
Ngoài kia trời mưa bão nổi
Ngọn gió nào thổi mùa đông tới
Đem hơi rét ngọt ngào mà tê tái con tim.

Lặng im
Để gặp anh
Cũng một lần vào mùa đông nổi gió
Cũng một lần mà cả đời em bão tố
Sao anh cứ lặng im
Để em không thể nói
Có cơn đau nào ngọt
Có nước mắt nào lặn chảy vào trong.

Ừ thôi em bằng lòng
Để anh lặng im
Nên em không thể nói
Để em lại trở về giữa đơn côi cơn đói
Giọt nước mắt nồng nàn mới lặn chảy vào trong.

(nsn)

Đổi thay


Đổi thay

Nếu một ngày gặp lại em
Anh không còn nhận ra em được nữa
Tóc em giờ đã ngắn
Dáng vóc cũng khác xưa ...

Nếu một ngày trời bỗng nổi dông mưa
Anh không thấy đôi mắt em yếu đuối
Chờ không thấy bàn tay em vồi vội
Nắm lấy tay anh.

Ngày cô đơn bỗng nhiên mong manh
Không thấy em gọi cho anh tới
Không thấy dáng em ngồi bó gối
Chờ cho nỗi buồn vơi đi.

Nếu cả khi
Anh đưa bờ vai mà em không nhận thấy,
Anh đưa bàn tay mà em không nắm lấy
Có phải vì em đã đổi thay?

(Không rõ tác giả)

Ta cứ mặc nồng nàn trôi qua tay



Ta cứ mặc nồng nàn trôi qua tay

Ta cứ mặc nồng nàn trôi qua tay
Rồi sớm mai sẽ tàn phai một nửa
Ta cứ mặc góc tâm hồn mở cửa
Lạc lõng một cơn mưa...

Nhớ thương gì một chuyện tình xa xưa
Nhớ thương gì một cái nhìn da diết
Nhớ thương gì một tình yêu tưởng chừng bất diệt
Ta còn gì ? Một nửa mảnh tình phai

Thôi ta cứ mặc nồng nàn trôi qua tay
Rồi sớm mai sẽ không còn nước mắt
Rồi sớm mai sẽ không còn những điều tưởng chừng rất thật

Sẽ qua thôi

NgườI đã xa, người đã khuất xa rồi
Còn mặn đắng giọt nồng nàn trên má
Chuyện tình yêu tưởng chừng như muôn đời cao cả
Ta còn gì ? Một nỗi chia xa …

(Khuyết danh)

Điều trái ngược


Điều trái ngược

Chàng trai của em
anh đừng cố gồng mình đi nữa
em hiểu những điều đã vỡ
đang oà ra trong anh...
Ở ngòai kia trời vẫn thắm xanh
Cơn bão sẽ qua và con tàu sẽ về bến
có phải anh luôn tự nhủ lòng mình như thế
sau mỗi đắng cay thất bại trong đời...

Nhưng em muốn anh được khóc lên
chàng trai của em ơi...
không vì thế em nghĩ anh là người yếu đuối
em không muốn anh phải một lần bối rối
sau mỗi đắng cay thất bại trong đời.

Sóng tan rồi lại ra khơi anh biết không
em không nghĩ con trai cứ lạnh lùng mới là lẫm liệt
em muốn một điều, một điều anh có biết
anh được khóc với chính mình để rồi mạnh mẽ hơn...

(Khuyết danh)

Hà Nội - Phố - Phan Vũ


Hà Nội - Phố - Phan Vũ
Gửi những người Hà Nội đi xa ...

Chương một 1.

Em ơi ! Hà Nội - phố!
Ta còn em mùi hoàng lan
Còn em hoa sữa .
Tiếng giầy gọi đường khuya
Thang gác cọt kẹt thời gian
Thân gỗ ...
Ta còn em màu xanh thật đêm
Ngôi sao lẻ
Xào xạc chùm cây gió
Chiếc lá lạc vào căn xép nhỏ
Lá thư quên địa chỉ.
Quay về ...

2.

Ta còn em một gốc cây
Một cột đèn
Ai đó chờ ai ?
Tóc cắt ngang
Xoã xoã bờ vai ...
Ta còn em ngã ba nào ?
Chiếc khăn quàng tím đỏ,
Khuôn mặt chưa quen
Bỗng xôn xao nỗi khổ !
Góc phố ấy mở đầu
Trang tình sử ! ...

3.

Ta còn em con đường vắng
Rì rào cơn lốc nhỏ
Gót chân ai qua mùa lá đỏ ?
Nhà thờ Cửa Bắc,
Chiều tan lễ,
Chuông nguyện còn mãi ngân nga ...

Chương hai

6.

Ta còn em khúc tự tình ca
Đôi chim khuyên gọi nhau
Trong bụi cỏ
Đôi guốc bỏ quên bên ghế đá,
Tiếng ve ra rả mùa hè ...
Còn em đường cũ Cổ Ngư
La đà,
Cành phượng vĩ.
Hoàng hôn xa đến tự bao giờ,
Nắng chiều phai trên sóng Tây Hồ.
Những bước chân tìm nhau
Rất vội,
Tiếng thì thầm sớm hôm buổi tối,
Cuộc tình hờ
Bỗng chốc
Nghiêm trang ...

Chương ba

9.

Ta còn em đường lượn mái cong
Ngôi chùa cũ,
Tháng năm buồn lệch xô ngói âm dương
Ai đó ngồi bên gốc đại,
Chợt quen ai kia
Đứng đợi bên đường.

Chương bốn

10.

Em ơi! Hà Nội - phố !
Ta còn em đám mây in bóng rồng bay
Cổng đền Quan Thánh
Cờ đuôi nheo ngũ sắc
Còn em dãy bia đá
Nhân hình hội tụ
Rêu phong gìn giữ nét tài hoa ...

Ta còn em tiếng trống tan trường
Áo thanh thiên điệp màu liễu rủ.
Đôi guốc cao mài mòn đại lộ,
Một ngả nào lưu dấu gót tài hoa .
Còn em mãi mãi dáng kiêu sa
Lặng lẽ theo em về phố ...

11.

Ta còn em những ánh sao sa,
Tia hồi quang
Chớp chớp trên đường
Toa xe điện cuối ngày,
Áo bành tô cũ nát ...
Lanh canh! Lanh canh!
Tiếng hàng ngày hay hồi âm
Thuở chiềng khua ? ...

Ta còn em ngọn đèn khuya
Vùng sáng nhỏ
Bà quán mải mê câu chuyện
Nàng Kiều
Rượu làng Vân lung linh men ngọt
Mắt cô nàng lúng liếng, đong đưa
Những chàng trai say suốt mùa ...

Chương năm

13.

Ta còn em cánh cửa sắt
Lâu ngày không mở.
Nhà ai ?
Qua đó.
Bâng khuâng nhớ tuổi học trò
Còn em giàn thiên lý chết khô,
Cỏ mọc hoang trong vườn nắng,
Còn em tiếng ghi-ta
Bập bùng
Tự sự
Châm lửa điếu thuốc cuối cùng
Xập xoà
Kỷ niệm.
Đêm Kinh Kỳ thuở ấy,
Xanh lơ ...

17.

Ta còn em chiếc lá bàng đầu tiên
Nhuộm đỏ
Cô gái gặp nắng hạnh
Chợt hồng đôi má
Cơn mưa nào đi nhanh qua phố
Một chút xanh hơn
Trời Hà nội hôm qua ...
Ta còn em cô hàng hoa
Gánh mùa thu
Qua cổng chợ
Những chùm hoa tím
Ngát
Mùa thu ...

Chương sáu

18.

Em ơ i! Hà Nội - phố !
Ta còn em một mầu xanh thời gian
Chợt nhoè,
Chợt hiện
Chợt lung linh ngọn nến,
Chợt mong manh
Một dáng
Một hình

20.

Ta còn em một phút mê cuồng
Người nghệ sĩ lang thang hè phố
Bơ vơ
Không nhớ nổi con đường.
Ngay trước cổng nhà mẹ cha
Còn em một bóng chiều sa
Những câu thơ, những bức tranh
Đời đời
Lỡ dở ...

Chương bảy

21.

Em ơi ! Hà Nội - phố !
Ta còn em những giọt sương
Nhoà nhoà bóng điện
Mặt nước Hồ Gươm
Một đêm trở lạnh.
Cánh nhạn chao nghiêng
Chiều cuối,
Giã từ...

23.

Em ơi ! Hà Nội - phố !
Ta còn em cánh tay trần
Mở cửa
Mùa Xuân trong khung:
Giò phong lan
Điệp vàng rực rỡ
Từng cây khô óng ả sợi tơ hồng
Đường phố dài
Chi chít chồi sinh
Màu ước vọng in hình
Xanh nõn lá ...
Ta còn em,
Hà Nội - phố, em ơi !
Ta còn em,
Em ơi ! Hà Nội, phố ...


Tháng Chạp, 1972

Bỗng nhiên nhớ một nụ cười



Bỗng nhiên nhớ một nụ cười
Bỗng nhiên ta nhớ một người trong mơ

Em vừa cất bài thơ ngày xưa
Từ này thôi không đọc nữa.
Anh cũng sẽ không chờ em nữa
Dưới hiên nhà
Mưa ướt
Đường xa...

Ngày tháng trôi
Ngày tháng qua
Như đôi tình nhân nay đã thành dĩ vãng
Quá khứ xanh xao
ngọt ngào
mà đắng
Kỉ niệm một thời
vừa vặn
một bài thơ

Chẳng có giấc mơ
Em cũng chẳng đợi chờ
Thôi đành ngủ yên
những lời yêu trăn trở
Cánh diều đứt
anh bỏ quên trên cỏ
Hoa tím một thời
em lúc nhớ lúc không..

Ghế vắng ngày xưa
quán cà phê mùa đông
Câu hát mênh mang
"đồi thông hai mộ"
Mặt hồ sóng
nhạt nhòa khói thuốc
Anh vẵn nhẹ nhàng ngay cả tiếng chia tay.

Cây ngọc lan
đến mùa vẫn trổ hoa
Hoa vương vãi sân
không ai nhặt nữa
Chiếc nhẫn ngày xưa,
lời hẹn thơm mùi cỏ
Anh bỏ đi rồi,
nhẫn vẫn dịu dàng thơm.

Một chút yêu
và một chút đớn đau
Như buổi chớm đông trời se se lạnh
Con chim sẻ ngủ quên bên khung cửa
Em ngồi một mình viết nỗi nhớ bằng thơ

Những phút chông chênh,
những phút ngẩn ngơ
Cũng đã qua rồi,
mặt hồ lặng sóng
Anh giờ có về bờ sông bên kia ấy
Đồng cải hoa vàng hoa đã nở từ lâu ...

(Tâm Carbon)

Về phố


Về phố
( Tặng phố Sài gòn yêu dấu của em..)

Phố có em về con ve hát nghêu ngao
Chủ nhật dịu dàng vòng xe dạo phố
Nhà thờ cổ, chuông đồng hồ đổ tiếng
Hoa cúc nở vàng những phiến đá công viên

Phố có em về những ô cửa bình yên
Ngoại ô bé xinh khu vườn hoa trắng
Con đường hiền hòa thu mình bên hồ vắng
Bãi cỏ ven đường mặt trời đỏ lên cao

Phố có em về nắng gió lao xao
Đôi bạn đi qua chào nhau buổi sáng
Đại lộ thênh thang, cafe hè phố
Ghế xếp hai hàng như những cặp tình nhân

Phố có em về mưa nhỏ lâm thâm
Chuyến tàu rời gare bước chân vội vã
Cô gái nhỏ tiễn người yêu xa bến
Chiếc khăn xanh lưu luyến vẫy tay chào

Phố có em về dưới chân dốc cao cao
Chiếc xe chao nghiêng, vòng tay ấm mãi
Nụ hôn ngập ngừng gốc cây mê mải
Lời hẹn ban đầu, lời hẹn mãi trăm năm...

Phố có em về yêu lắm những bàn chân
Những bé thơ ngoan theo mẹ cha ra phố
Mắt biếc ngẩn ngơ môi hồng thơm hờn dỗi
Ngón tay xinh xinh chúm chím những miệng cười

Phố có em về bên những gánh hoa tươi
Cô gái hái hoa chờ chàng trai mỗi sáng
Người khách lạ bỗng nhiên quên đến sớm
Hoa cứ nở vô tình cô hàng xén buồn ghê..

Ừ có em về phố sẽ hát say mê
Như nhịp đập con tim người trai yêu mạnh mẽ
Em sẽ về, hãy về em nhé
Phố lắng nghe mình trong từng phút mong em…

(Tâm Carbon)

Saturday, 22 April 2006

Kí ức


Hôm nay về qua bãi cỏ ngày xưa
Trước sân ngôi nhà có ô cửa màu xanh thắm
Kí ức đổ mưa
nhớ một ngày thương lắm
Anh nắm tay em suốt dọc đường dài..

Vẫn ngôi nhà mái ngói trải trăm năm
Hàng rào gỗ thô
xô lối đi khô sỏi
Hoa cúc như mơ nở bên thềm mệt mỏi
Cuộc tình đầu vội vã tựa mùa thu

Hai đứa xa nhau cho đến tận bây giờ
Bức tranh hoa vàng đợi anh trong dang dở
Thương nhớ vô biên nhạt màu dĩ vãng
Xa cách phủ mờ quên lãng không tên

Tình cờ đến rồi tình cờ đi
Anh để lại gì ngoài nỗi đau âm ỉ
Em chẳng giữ gì ngoài cơn mưa li biệt
đẫm một vị tiếc thương

Con đường anh từng bước bên em
Vẫn nằm đây trong lòng phố vắng
như lời nhắn trong một câu hát
« Khi thấy buồn em cứ đến chơi »….

Anh có còn nhớ nơi ấy không anh ??

(Tâm Carbon)

Sunday, 9 April 2006

Tháng tư về


Tháng tư về
Trời vẫn mưa lê thê
Cây khế ngoài sân
ủ ê bên hiên nhỏ
Căn gác ngủ yên
không còn ai đưa tiễn
với chiếc hôn mê mải hôm nào ..

Chào những cơn mưa tháng tư
mang nặng nỗi truân chuyên
mưa luyến tiếc chi một mùa đông đã chết
ngày vẫn ngắn và đêm dài thê thiết
Thành phố sương mù chẳng tiễn biệt mùa đông.

Giấc ngủ nửa đêm
hằn sâu những ngóng trông
Cơn mưa tháng tư
nhạt nhòa bao mong đợi
dĩ vãng đôi môi,
bỏ rơi nơi cuối phố
theo dấu bóng mặt trời, em mỏi mệt tìm anh..

Những cơn mưa tháng tư
chảy loanh quanh giữa long đong
như những con sông chở mưa
qua giông bão
bao thao thức, bao chập chờn, hư ảo
thương nhớ mãi đi về trên những cơn mê.

Ngồi ngắm những hạt mưa rơi say mê
như người ta ngắm bao ngày xưa cũ
những kỉ niệm, những niềm yêu ấp ủ
Anh nói với em
mưa đang khóc cho mình

Nước mắt của một người như hạt mưa lung linh
Đời có bao người lệ rơi mà mưa triền miên thế
Chuyến tàu cuối tiễn nhau ngơ ngác
Em lại đi về dưới nước mắt tháng tư.

(Tâm Carbon)