Thời buổi người ta yêu nhau như cơm hộp
Phóng xe thật nhanh... đến địa đàng
Cỏ cũng không xanh vì hè đường thiếu vắng
Bước chân em nhàn tản... đi về
Thời buổi mọi người đều phải xa quê
Giấu một tí văn chương trong túi làm quà
Đời sống có cần đâu-chữ nghĩa
Có khi buồn đến bút cũng... quên...
Anh yêu em-yêu một chút chán chường
Khi đi chợ xài sang hơn triệu phú
Thời buổi người ta yêu nhau như... giá cả
Nói thách càng nhiều-xuống giá càng nhanh
Thời buổi mà cái chết cũng không đành
Còn cái sống chạy loanh quanh không địa chỉ
Người ta yêu nhau-có cần đâu đời sống
Tỏ tình rồi mai mốt cũng... chia tay
Thời buổi gì-mà lúc nào cũng đắng
Mắt thì cay vì cát bụi vô tình
Người ta đánh đu với thời gian đã mất
Chỉ sẩy tay là tụt xuống tận... hư vô!
Thời buổi gì-mà chỉ thấy ngây ngô
Thương một chút đã thấy buồn ghê gớm
Xa một chút đã trùng trùng xa vắng
Hé môi cười đời sống đã như... không!
(Khuyết danh)
0 comments:
Post a Comment