1.
Rượu hết, hoa tàn bao giờ
Đúng lúc đang hứng làm thơ
Cuộc đời chỉ là quán trọ
Ta mệt, ta già trong đó
Đã thế, đời còn khuyên ta
Rằng đừng uống rượu, chơi hoa
2.
Một ông mù
Dắt một ông mù khác qua cầu
Cầu thì hẹp, sông thì sâu
Mấy lần suýt ngã
Thế mà bên đường ông phật đá
Còn ngửa mặt lên cười
3.
Ai ở, ai đi
Đừng trách nhau làm gì
Ai say, ai tỉnh
Cũng đừng cười chê, khó tính
Còn mùa hè, tôi mặc áo bông
Sao anh cứ phải bận lòng?
4.
Người ta bảo: trời cao
Sao thẳng lưng tôi không thể đứng?
Người ta đồn: đất vững
Sao tôi phải chiếc gậy cầm tay?
Người ta nói trời cao đất vững - đời này
Tôi không tin, và luôn cẩn thận
5.
Đừng vừa chạy vừa trách mình vội vã
Đừng vừa nghỉ vừa kêu: tôi mệt quá
Phải đi sao đều đặn hằng ngày
Phải biết quý cho mình mỗi giây
Vì có thể dù một giây anh đứng lại
Biết đâu anh đứng mãi!
6.
Tôi muốn mua tình yêu
Tình yêu không ai bán
Cái người ta muốn bán
Là nỗi buồn, không ai mua
Tình yêu, nỗi buồn, không bán, không mua
Đã có, suốt đời phải có
(Thơ cổ Triều Tiên)
0 comments:
Post a Comment