Như chẳng có
Em chờ anh suốt buổi chiều trống trải
Con nắng trong buổi sớm tan rồi
Lòng không hẹn mà lòng vẫn đợi
Gặp vô tình nói một lời thôi.
Nỗi nhớ mơ màng, nỗi nhớ khôn nguôi
Cứ theo suốt con đường em tới
Cứ mơn man, thầm thì vẫy gọi
Lúc vô hình, lúc hiện hữu trong em.
Buổi chiều nay, buổi chiều bình yên
Vẫn thấy thiếu một chút gì không rõ
Như trong đêm có mùi hoa cỏ
Thoảng rồi tan như chẳng có bao giờ.
(Màu Gió Xưa)
0 comments:
Post a Comment