Giữ riêng mình
Sau dáng âm thầm đó
Anh nói gì?
Bồ Công Anh triền cỏ mọc râm ran
Em và những ngày xuân sắp cạn
Hoa bay đi là thanh sắc cũng vừa tàn...
Anh nói gì
những âm thầm chan chứa
Đôi tay trơ và cái nhìn mở ngỏ
Những phút đầu, lời nói đã run run
Trong hơi gió em nghe từng tiếng vỡ...
Ngủ đi anh,
ngày mai nắng nhỏ
Bồ Công Anh bông cuối tan rồi
Em cũng đi qua thời nông nổi
Cánh hoa nào hết thủa rong chơi.
Giữ chặt bàn tay
nóng lại những thương yêu
lẳng lặng chín trong vườn cây trái
Em hái theo chùm hoa dại
Thủa riêng mình trinh bạch một mùi hương.
(Màu Gió Xưa)
0 comments:
Post a Comment