Saturday, 17 November 2007

Lơ đãng



Lơ đãng

Những ngày nắng vàng trải mật
Nhấm đi anh
Sáng nay xuân đến đã căng tròn
Lơ đãng quá đôi môi thời vụng dại
Trăm năm ai nhớ một lần hôn?

Xuân đến muộn thế là lòng cũng muộn
Hạt cỏ thơm lần cuối cũng se vàng
Dẫu chỉ rất xuân từ sương nhỏ
Cũng đủ mềm một cánh hoang mang.

Em lơ đãng trôi vào xuân buổi sáng
Mê man cười nắng liếm trên tay
Như một bận đã đến gần anh lắm
Chợt thấy mình lơ đãng đến mê say.

(Màu Gió Xưa)

0 comments:

Post a Comment