Em và thời gian
Không có Anh
trời làm cả mùa đông
Ngày yên tĩnh thế,
Phía xa em, hàng cây ngơ ngác
Thả những nỗi buồn vàng khô quắt
Mặt đất cuốn đi
Cuối chân đồi
Trời thu
Khoảng xanh trên cao trôi êm đềm nhé
Để em đi bên anh
Chẳng có anh ..
Chỉ có em đi cùng với gió
lá hát lời than thở
Chẳng có anh!
Một đêm
Ngày và mùa của em chợt bỏ đi vội vã
Tháng năm cũng chẳng đứng lại
cùng em
Rất nhanh
Tất cả đã trốn chạy với anh
Như sợ sớm mai trời sẽ sáng
Gót chân anh băng qua miền gió tối
Mặc em rơi lại với thời gian
Thời gian của em
Em chẳng buồn làm thành con số
Kéo dài ra thành sợi
Em ngồi dệt nỗi buồn đợi anh
Một hàng cây
Lay qua mùa bão tố
Có phải sẽ gieo hạt mầm trở lại
Mùa xuân.
(Tâm Carbon)
0 comments:
Post a Comment