This is default featured slide 2 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

Friday, 26 May 2006

Cuộc sống diệu kì bạn có biết không?

"Cuộc sống diệu kì bạn có biết không? ". Cô em gái tôi đã mở đầu bài thơ của nó bằng một câu như thế. Ở đời có ai không một lần tự hỏi c'est quoi la vie? Chiều nay, bên ngoài tấm kính cửa sổ phòng tôi, nắng và gió thổi ào ào rực rỡ đến ngỡ ngàng. Mặt trời ngạo nghễ làm viên dạ minh châu đỏ rực đi qua căn phòng thốc gió. Tôi nghe bài hát của một thứ tiếng xa lạ, chỉ có cái điệp khúc da diết bất chợt làm tôi liên tưởng đến ba từ ái ân trong tiếng...

Thursday, 25 May 2006

Em có thể không hiểu

Em có thể không hiểu Gió – không cần biết mây phiêu bạt nơi nào Cát – không cần biết biển rộng tới đâu Trời – không cần biết cái lác đác của mưa ngâu Không phải đoạn tình nào cũng đều phải có kết quả Khói - không cần phải biết cái trống rỗng của bàn tay Rượu - không cần biết cái khát trong cuống họng Lệ - không cần biết cái yếu đuối của đôi mắt Không phải mỗi con người đều nhất định phải hạnh phúc đâu em Ngồi trong chuyến xe đêm của hồi ức Từ...

Friday, 5 May 2006

Phố

Phố Và thế là lại đến một mùa hoa Cây ngọc lan cuối đường thơm rưng rức Phố chẳng hoá nổi mình thành tất bật Những rộng dài đan chéo phía sau lưng Cứ lang thang Mà chẳng hết một con đường Những số nhà yên ắng Heo may lạnh Cồn cào nỗi nhớ một mùa đông Ngày thở dài em có thấy không? Mái tóc ấy níu hồn anh và phố Ngọc lan nở thơm sâu từng hơi thở Ánh mắt nào... Anh luống cuống đỗ xe Phố dài ngập những lá me Vàng phía mùa thu đến sớm Em thì ở...

Lâu rồi cũng chẳng làm thơ

Lâu rồi cũng chẳng làm thơ Lâu rồi cũng chẳng đợi chờ nhớ ai Lâu rồi chẳng xoã tóc dài Lâu rồi chẳng xỏ đôi hài xinh xinh Giá ai để ý đến mình Cũng về điểm lại má mình hồng hơn. (doanminhha...

Cơn mưa nhỏ

(Chợt thèm một ngày mưa nhỏ, cà phê, và lang thang Hà Nội ..) Lá ngoài hiên rơi Sau bữa cơm chiều Khi mưa hát qua khung cửa Tôi vẫn yêu những cơn mưa nhỏ Gõ lanh canh như tiếng nhạc khô Tôi mơ về buổi hẹn hò Hà Nội cũng với cơn mưa nhỏ Trầm ngâm … mặt hồ … ngày lặng gió Tách cà phê Phố Cổ đắng không đường Khói thuốc anh màu khói sương Ngón tay gầy quá Quán vắng người và nhạc khêu rất nhẹ Tôi làm tặng anh một bài thơ Giờ như một thuả xa xưa Xa...

Gai

Gai Mai em đi rồi anh có biết chờ mong Khi đứng nhìn những bông hồng trên sân Dưới nắng vàng tê dại Kiêu hãnh sắc gai, mảnh hồn con gái Vị hương đầu mùa Ai hái buổi thơ ngây Nhói đầu tay, máu xước tình phai Để nhung nhớ trải dài theo năm tháng Em không giấu nổi nỗi buồn Khi thấy đoá tươi bị đời hái bán Giam mình vào những chiếc bình Phiên bản khác của tình yêu Rồi một hôm vàng úa buổi chiều Thèm được sự chắt chiu mãi mãi... Anh đâu hiểu muôn...

Tiễn người

Tiễn người Làm sao ngừng được chuyến đi Bước thời gian âm thầm giục giã Tơi tãi rụng đầy xác lá Mùa Thu nhẹ dần qua Những con tàu hờ hững bỏ sân ga Không đủ chật cũng lên đường vội vã Đâu cứ gì lặng yên Đâu cứ gì khăn vẫy Một mầu áo bay cũng thấy đoạn trường Khoé mắt tiễn đưa đăm đắm mùa sương Lệ, hay ướt vì làn hương cay nhỉ Những ngón tay vín vào nhau Phải tách rời trong chốc lát Bản nhạc vui hay buồn Cho dù bất kỳ ai hát Dở hoặc hay đều...

Monday, 1 May 2006

Hoàng hạc lâu

Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ Thử địa không dư Hoàng hạc lâu Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản Bạch vân thiên tái không du du Tình xuyên lịch lịch Hán dưng thụ Phương thảo thê thê Anh vũ châu Nhật mộ hưng quan hà xứ thị Yên ba giang thượng sử nhân sầu. (Thôi Hi...

Quê hương

Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ: "Ai bảo chăn trâu là khổ?" Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao. Những ngày trốn học Ðuổi bướm cạnh cầu ao Mẹ bắt được.. Chưa đánh roi nào đã khóc! Có cô bé nhà bên Nhìn tôi cười khúc khích.. Cách mạng bùng lên, Rồi kháng chiến trường kỳ Quê tôi đầy bóng giặc Từ biệt mẹ, tôi đi Cô bé nhà bên - (có ai ngờ) Cũng vào du kích Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích Mắt đen tròn (thương...

Núi đôi

Bảy năm về trước, em mười bảy Anh mới đôi mươi, trẻ nhất làng Xuân Dục, Ðoài Ðông hai cánh lúa Bữa thì em tới, bữa anh sang Lối ta đi giữa hai sườn núi Ðôi ngọn nên làng gọi núi Ðôi Em vẫn đùa anh: sao khéo thế Núi chồng núi vợ đứng song đôi! Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới Ngõ chùa cháy đỏ những thân cau Mới ngỏ lời thôi, đành lỗi hẹn Ðâu ngờ từ đó bặt tin nhau. Anh vào bộ đội, lên Ðông Bắc Chiến đấu quên mình năm lại năm Mấy bận dân công...

Cuộc chia ly màu đỏ

Ðó là cuộc chia ly chói ngời sắc đỏ Tươi như cánh nhạn lai hồng Trưa một ngày sắp ngả sang đông Thu, bỗng nắng vàng lên rực rỡ: Tôi nhìn thấy một cô áo đỏ Tiễn đưa chồng trong nắng vườn hoa Chồng của cô sắp sửa đi xa Cùng đi với nhiều đồng chí nữa Chiếc áo đỏ rực như than lửa Cháy không nguôi trước cảnh chia li Vườn cây xanh và chiếc nón trắng kia Không giấu nổi tình yêu cô rực cháy. Không che được nước mắt cô đã chảy Những giọt long lanh nóng...