Không còn gì làm em say mê
Kể cả tình yêu với anh một thời rực lửa
Anh không yêu em, ừ thì em biết
Nên chẳng còn gì làm em say mê
Kể cả con đường có nắng trải đầy hoa
Cả nụ hôn sâu người ta trao trên phố
Cả đôi chim câu ríu rít bên hè phố
Đều chẳng còn gì làm em say mê
Anh đã thề là sẽ không yêu em
Em cũng biết rồi, đừng nhắc hoài như thế
Đã không còn gì làm em say mê nữa
Nên đừng nhíu mày khi ai đó nhắc tên em.
Đã không còn gì làm em say mê
Kể cả cái nắm tay đi trong ngày gió bấc
Kể cả bài thơ viết trong ngày ngớ ngẩn
Cả hộp chocolate đem đến lại đem về
Chẳng còn gì làm em say mê
Kể cả hoa hồng xanh, gấu bông, và cún
Kể cả tấm bưu thiếp trên đường đi công tác
Em gửi cho anh qua mỗi chặng hành trình
Chẳng còn gì làm em say mê
Cả nước mắt xanh xao, cả nhớ thương quay quắt
Cả tấm ảnh nụ cười anh rạng rỡ
Em khóc điên cuồng sao chẳng xóa nổi nụ cười anh
Chẳng còn gì làm em say mê
Kể cả điện thoại, ym và tin nhắn
Cả lá thư không đề tên người gửi
Cả một câu chào không cất nổi đầu môi.
Chẳng còn gì làm em say mê
Kể cả anh, cả tình yêu như lửa
Kể cả niềm tin và lòng kiên nhẫn
Em đốt hết thật rồi để chẳng phải say mê.
(Tâm Carbon)
0 comments:
Post a Comment