Trên đồi cỏ úa
chiều ngồi nhớ ai ngẩn ngơ
chiều
trong vắng tênh
nghe buồn xanh xao lá non
ngày lắng im, trên đỉnh cây gió ru
chiều nắng nghiêng qua bờ môi khô đợi chờ
xin ngủ quên
trong chiều
thật lặng thầm
xin ngủ yên
mơ một miền
xưa ấu thơ
xa chập chùng
ngày xanh vẫn còn trả về tuổi nhớ
hồn nhiên tiếng cười gọi lại trời xưa
ngàn loài chim líu lo
mặt trời hồng trên cỏ hoa
như một ngày ta biết nhau
như một đời qua đã lâu
theo mộng về
em như dòng sông ngoan hiền
trôi hồn nhiên qua đời tôi
em như vầng mây êm đềm
trôi bình yên qua phận này
chỉ còn lại
còn lại đây
cỏ ngẩn ngơ trên đồi hoang
chỉ còn lại
còn lại đây
những lá khô cội nguồn
người hãy đến tìm một ngày nào đó
người hãy ngắt giùm một sợi cỏ úa
cỏ úa khô
đang ngủ vùi trên đồi này
rồi thả
cho cuốn bay
bay về quê hương mặt trời
rồi thả
cho gió đưa đưa về mịt mùng xa...
(Phạm Duy)
0 comments:
Post a Comment